TỔ QUỐC RỢP CỜ HOA
Quảng trị 4-2010
Xa mái trường, anh vào quân đội
Gác bút nghiên,gấp sách vở lại
Đất nước lâm nguy, Người vẫy gọi
Trang sách viết dở, hẹn ngày mai.
Hãy nhấn „Thích Trang“ để theo dõi tin tức cập nhật của Tạp chí Hương Việt trên trang Facebook của bạn!
TỔ QUỐC RỢP CỜ HOA
Quảng trị 4-2010
Xa mái trường, anh vào quân đội
Gác bút nghiên,gấp sách vở lại
Đất nước lâm nguy, Người vẫy gọi
Trang sách viết dở, hẹn ngày mai.
Lá vàng rơi vương bờ vai nhỏ
Nắng thu về nhuộm tóc điểm sương
Trong giá lạnh những ngày trở gió
Ơi da diết trên từng lối ngõ
ĐÊM THU HỒ GƯƠM
(Nhớ Hồ Gươm nhũng năm 70)
Nước Hồ lay Tháp Thiên Thanh
Rỡn rờ liễu rủ, buông mành chờ trăng
Trăng ngần đợi gió dẫn sang
Tháp Rùa lẫn bóng, thênh thang mây trời
Chồng chềnh Thê Húc nghiêng soi
Liêu xiêu câu hát ru hời người ơi
Ngọc Sơn run rủi cõi đời
Nao lòng nỗi nhớ, một thời Hồ Gươm
LỄ VU LAN
Mẹ mình nay ở suối vàng
Đâu còn có dịp được sang thăm bà
Thương bà sống ở nơi xa
Lương hưu ít ỏi khó mà đủ tiêu
Mẹ ơi của ít lòng nhiều