Nửa chờ hạ
Nửa tiễn xuân
Còn đâu cái nửa trời phần cho tôi
Văn học cafe
A! Má về
Những buổi chiều của hơn mười năm về trước - khi ấy tôi đang còn là một con bé con gầy còm, đen nhẻm thì tôi đã luôn cùng đứa em trai cũng gầy hệt như mình ra trước sân nhà và ngóng về cây tùng phía xa. Hai chị em tôi sẽ căng mắt ra và chờ mong một dáng hình dong dỏng trong chiếc áo sơ mi trắng rộng thênh cưỡi chiếc xe đạp màu xanh lá xuất hiện. Đó là má tôi.
Nghề làm vợ
Tiếng chuông ngân dài, tôi chạy từ trong bếp ra phòng khách mở cửa. Không hiểu ai bấm chuông? Hôm nay là ngày đầu tiên tôi chuyển đến ngôi nhà này, không quen ai ở đây cả. Tôi nhìn chiếc quần ngố với chiếc áo phông có mấy vết bẩn từ mấy thùng đồ đạc. “Thôi kệ, chuyển nhà mà”.
GỬI VỀ TIÊN LÃNG
NGẪM...?
Hai câu thơ của Bảo Sinh
Ngang tầm tâm thức…sánh bì ca dao:
“Ra đường sợ nhất Công - Nông
Về nhà sợ nhất vợ không mặc gì“
Vợ chồng già
Ông bà có với nhau năm mặt con. Từng đứa, từng đứa lấy vợ gả chồng rồi ra riêng, đứa nào lo phận đứa ấy, không giúp được cho cha mẹ nhiều. Ông bà chưa sửa được cái nhà, tuổi già đã đến.
Cảm ơn em
Mỗi năm tới Lễ tình nhân
Là anh lại thấy mùa xuân tuyệt vời
Valentin ở trên trời
Cảm ơn Thánh đã cho đời ngày yêu
VỚI EM
Tặng bạn đời
“Cuộc đời yêu như vợ của ta ơi”
Việt Phương
Tình yêu thánh thiện sáng ngời
Với em trong trẻo một thời hoa niên
Đành rằng duyên phận tại thiên
Với em mãi mãi bách niên xuân đời
Tuổi xuân con gái một thời
ĐIỀU ƯỚC NGÀY VALENTINE
ĐIỀU ƯỚC NGÀY VALENTINE
Nếu một lần hoa trái cánh đồng em
Anh mải miết như chim mùa xây tổ
Lựa sợi nắng dệt muôn màu óng ả
Ươm sinh sôi giữa trời cao gió lành
Valentinesday
Mùa yêu hồng thắm sắc trời
Chọn bông tươi đỏ tỏ lời yêu nhau
Thủy chung lòng giữ trước sau
Trái tim trao tặng cho nhau suốt đời!
Tết xa nhớ Mệ! (Võ Văn Dũng, Đức)
Cuộc sống cứ thế trôi, nó làm con mất nhiều thứ lắm Mệ ạ. Cứ tưởng là mình được nhiều nhưng nhìn lại ta cũng để mất nhiều thứ. Gia đình và anh em sống thật xa nhau, đến cả Tết mà cũng thật khó để đoàn tụ gia đình.
Mùa xuân và khoảng lặng (Phạm Thế Năng, Berlin, Đức)
Tôi lặng lẽ cầm cuốn sổ tay có ghi bài thơ tôi viết cách đây hai năm trong một buổi chiều của mùa đông giá buốt, sẽ sàng đặt lên bàn thờ trước di ảnh người vợ quá cố của tôi, người mà tôi suốt đời không bao giờ quên, người đã cùng tôi lặn lội khắp hang cùng ngõ hẻm cuả vùng nông thôn nước Đức để mưu sinh mà lòng như trĩu nặng, hai hàng nước mắt tự nhiên lăn xuống nóng hổi trên gò má và tràn lên đôi môi mặn chát.
Gửi Tết cho anh!
Anh xa nhà, xa quê hương, nhưng em đã gửi Tết cho anh, Tết và em luôn ở trong lòng anh, làm cho anh cảm giác rất ấm áp và nhiều yêu thương.
Học sinh ở Đức nhớ Tết Việt
Giờ đây, khi đã đi xa Hà Nội, xa quê hương, tôi mới cảm thấy trân trọng những ngày Tết. Tôi nhận ra rằng Tết là khoảng thời gian thiêng liêng, đáng được trân trọng nhất trong năm của người Việt Nam.
Ăn tết ở nhà - Thái Kim Lan, München
Khi mạ đưa các cháu con chị tôi sang Đức thì Tường Nhi, con gái tôi, mới gần ba tuổi. Lần đầu tiên gặp ngoại, Tường Nhi không thấy lạ, vì em đã được nghe mẹ kể từ khi biết nói.
Ở Đức gói bánh chưng
Hình vuông, ruộng đất ăn nằm
Chăn nuôi, trồng trọt, tơ tằm, dệt may.
Ơn trời chiếc bánh tròn dầy
Tấm lòng hiếu thảo dâng bày Tổ Tiên!
Tết ở Đức, xa quê nhưng ấm tình
Trong bữa tiệc đón Tết của chúng tôi, những nụ cười tiếng nói rôm rả như trẩy hội, thỉnh thoảng lại có ai đó trầm trồ ngợi khen: “Tà áo dài bạn mặc thật đẹp!”
Truyện ngắn của Nguyễn Văn Thọ: Lằn ranh kẻ cắp
Hắn tới Đức được hơn năm thì hiệp định Hợp tác xuất khẩu lao động giữa Cộng hòa Dân chủ Đức và Việt Nam tan. Nước Đức biến động chính trị tiến tới thống nhất.
Phút chạnh lòng ở Đức
Hôm nay mọi người lớn chắc là đang tất tả làm mâm cơm để đưa ông táo về trời. Còn mình ngồi đây, một nơi xứ lạnh trời đông của Tây Âu mà lòng chợt nhớ xuân quê nhà một cách kỳ lạ.
Chỉ vì Tết, Thùy Dung, Leipzig
Sáng mùng một tỉnh dậy đã ngửi thấy mùi hương thơm và mùi thức ăn nóng, tự giác gấp chăn ngay ngắn, đánh răng tử tế và ngồi vào bàn khai bút bằng cách làm bài toán... dễ nhất thật cẩn thận để cả năm chăm chỉ và học giỏi.
CÀNH ĐÀO TẾT
Bố ra vườn cắt cành đào to bự mang vào nhà, ông nội khen hoa đào năm nay nở đều thắm hơn và đẹp hơn năm ngoái. Bố đưa bó đóm huơ quanh vết cắt cho khô nhựa rồi cắm vào bình to có nước. Chị em cái Thơm thằng Thảo mắt tròn mắt dẹt dõi theo từng cử chỉ của bố luôn miệng hỏi ông tại sao thế này thế nọ.
Tết xa nhà nhớ thức ăn mẹ nấu
Tết xa nhà của con, là những khoảng trống lặng lẽ trong lòng, nhưng con không buồn đâu mẹ ạ, con vẫn sẽ cười tươi bên mỗi trang sách cuộc đời. Vì con biết, bố mẹ và cả chính con đã phải trả giá nhiều cho những trang sách ấy.