Tôi đọc “Ba phút sự thật” của Phùng Quán vào cuối năm 2006. Hôm nay tự dưng tôi lại nhớ đến ông, nghĩ về ông. Ai đó nói: Người ta chỉ thực sự chết khi không còn sống trong lòng người khác. Phùng Quán, tên ông sẽ còn mãi. Một con người vượt lên khổ đau để được sống an nhiên, tự tại. Để được chết trong sự yêu thương, tôn kính của tất cả mọi người. Ông không chết. Ông mãi là tấm gương cho thế hệ trẻ hôm nay về lòng yêu nước.
Văn học cafe
Nước mắt, nụ cười
Lần đầu tiên kể từ đầu giải đến nay, tôi mới có dịp vào sân vận động xem một trận đấu ở World Cup bóng đá nữ 2011, đó là trận Mỹ gặp Brazil diễn ra trên sân Rudolf-Harbig ở TP Dresden.
Mẹ Việt Nam - Không chỉ nhìn ra biển
Thân yêu tăng đồng bào Việt Nam tham gia biểu tình ngày 09.07.2011 tại Thủ dô Berlin
Miên Hạ
1.Cơn mưa giữa trưa làm đồng nghiệp anh quên tỉnh giấc. Anh ngã người xoay mặt về phía ô cửa kính. Nước nhuộm ướt những con đường. Đức Bà giữa trưa tháng tư bỗng trầm mình yên đến lạ. Người người hối hả. Ánh nhìn của anh dừng lại nơi góc đường. Cô gái đứng đó, không ô dù, ướt sũng. Có một cảm giác quen thuộc trong anh. Không chớp mắt và hình như bất động. Anh nhìn cô gái. Xe cộ ngừng rồi chạy. Tín hiệu giao thông, xanh rồi đỏ. Góc công viên nghiêng mình đón gió. Lá khô ướt mèm bay trên phố. Cô gái vẫn đứng yên.
Thơ Võ Trần Duy Thanh
TAO NGỘ
Ta gặp em giữa mùa mưa tháng Sáu
Con đường quen chợt quên một lối về
Hạ rơi theo tiếng ve sầu ngày cũ
Cho nỗi buồn nghe tím màu mưa.
Món trứng chiên của mẹ
Mỗi lần nhìn những lát trứng vàng tự tay mình chiên, tôi lại nhớ về món trứng chiên ngày xưa của mẹ. Ký ức về món ăn ấy trong tôi không phải là mùi thơm nức mũi, vị ngon đậm đà mà bởi màu sắc của nó.
Nơi tôi khóc cũng là nơi tôi hát
1
Tôi đã phải lòng em từ ngày hoa phượng vỡ trong mưa
rào mây trắng vô tư
Cứ ngỡ em đã say đắm ai ai… Tôi sững sờ nhìn em như là lãnh đạm!
Ơi nỗi nhớ nhung hỗn độn dịu dàng, thầm kín và dễ vỡ…
Tuổi mười sáu, mười lăm lũ học trò quỷ sứ cũng đã biết yêu đương
Bao nhiêu phiêu lưu vụng dại, trong ngần…
Tôi đã ném rụng bao trái bàng vàng ối…
Phố Quang Trung xanh ngắt mộng mơ
Những bước nhảy cuối…
Khi mùa chạm trán những cơn mưa, cũng là lúc anh dìu em đến những bước nhảy cuối cùng của vũ khúc buồn này...
Viết cho ngày của anh: Em cần anh mỗi ngày
I need you everyday. Em cần anh mỗi ngày. Mặc dù có đôi lúc em lơ đãng ngồi cạnh anh mà quên mất sự hiện diện của anh. Chỉ đến khi giật mình khi anh hỏi "Em đang nghĩ gì đấy?" Câu hỏi mà chẳng bao giờ em trả lời anh cả. Nó chỉ khẽ lay em, nhẹ nhàng đưa em trỏ về hiện tại.
TẶNG ANH NHÂN NGÀY "ĐÀN ÔNG"
Anh ơi, em gửi lời muốn nói
Đến với anh yêu những tháng ngày
Nghĩa tình sâu nặng em ghi mãi
Vương vấn trong em chẳng mờ phai
THOÁNG BUỒN THÁNG NĂM
Tháng Năm về lòng bâng khuâng nhớ
Cành Phượng đỏ rộn tiếng ve kêu
Bạn học trò hiếm lần gặp lại
Tình bạn xưa ký ức đậm sâu
"Tình muộn" - Truyện ngắn của Đoàn Lê
- Cô ơi, em muốn cô mang lên phòng mình cái áo em để quên lại đó. Như vậy em sẽ luôn được có mặt tại nơi em yêu thích.
- OK. Thế gọi là em chạy vứt cả áo lại đấy nhá!
Trôi đi mãi những giấc mơ…
Chiều muộn, nó chui tọt vào quán café. Ngồi một mình. Trốn ngày, trốn những âu lo đời thường. Gọi ly nước đắng ra để nhìn ngắm. Lòng lịm đi yếu ớt. Ngoài kia, chiều đuổi người chạy tấp nập.
Chuyện tình của nữ cầm ca (P. cuối)
Vân chỉ có ước mong một lần trong đời, cô được làm đàn bà trước khi phải chết...
Chuyện tình của nữ cầm ca (P.7)
Vân quay người lại, bờ môi khô của nàng như thấm được vị tình yêu của Vĩ, đôi môi như vừa được tưới nước, căng ra tràn đầy sức sống...
Chuyện tình của nữ cầm ca (P.6)
Hôm nay Vân mới biết... thì ra Khôi Anh thích cô cũng chỉ vì cô giống người yêu cũ của anh, rất xinh đẹp và thích vẽ...
Chuyện tình của nữ cầm ca (P.5)
Tôi nghĩ chuyện của các nghệ sĩ như thế này thì bây giờ đâu có hiếm? Người ta nude từ thiện này, bảo vệ môi trường này, thậm chí là chỉ cần PR bản thân cũng được. Làm gì mà cô phải khóc?
Chuyện tình của nữ cầm ca (P.4)
Cuộc đời đôi khi thật kì lạ, cô nhớ anh nhưng anh nhớ người khác và lại có một người khác nhớ về cô...
Chuyện tình của nữ cầm ca (P.3)
Đừng làm một bà già đau khổ khi tuổi còn quá xuân xanh, đừng làm bạn với những buổi đêm canh ba khó ngủ, đừng ru ngủ lòng mình vào những cơn say tình ái khi cuộc sống đang náo nhiệt, hối hả ngoài kia... Em sẽ thấy lòng mình thanh thản, người đàn ông không có duyên kia lòng âu cũng nhẹ nhàng.
Chuyện tình của nữ cầm ca (P.2)
Hôm nay là lần thứ hai Vân được xem chị Vy biểu diễn trước phòng trà. Giọng Vy thường hụt hơi và lên cao không đủ chuẩn nhưng bù lại, màn vũ đạo luôn khiến mọi người phải dán mắt theo dõi từng động tác.
Chuyện tình của nữ cầm ca (P.1)
Này, cô định làm gì đấy hả? Tôi điện thoại sáng giờ mà không nghe, chắc lại đang hu hí với thằng già nào hả? Cô mà léng phéng là không xong với tôi đâu!