(Cảm thông những cảnh đời dang dở)
Đêm chết lịm trong màn sương phủ
Ngọn lửa lòng ấp ủ con thơ
Khẽ khàng cất tiếng ầu ơ
Tin yêu hy vọng mẹ chờ đợi con
Hãy nhấn „Thích Trang“ để theo dõi tin tức cập nhật của Tạp chí Hương Việt trên trang Facebook của bạn!
(Cảm thông những cảnh đời dang dở)
Đêm chết lịm trong màn sương phủ
Ngọn lửa lòng ấp ủ con thơ
Khẽ khàng cất tiếng ầu ơ
Tin yêu hy vọng mẹ chờ đợi con
Tôi thường giúp đỡ người nghèo bằng lời khuyên, biện pháp khắc phục khó khăn và giúp họ nên làm thế nào để thành công và vượt qua khó khăn. Tôi chỉ thực sự muốn giúp đỡ những người đã cố gắng làm việc nhưng vẫn nghèo.
Tôi, người cha của cô gái ấy, cũng đi tìm cháu. Cuối cùng, cha con tôi đoàn tụ sau 27 năm xa cách.
Đừng tưởng bở. Ai chuộng văn học lãng mạn cứ hình dung "cô láng giềng" là hình ảnh cô gái yếm thắm áo sồi, ngồi quay tơ bên hiên nhà... "có con bướm trắng thường qua bên này", như cụ Nguyễn Bính đã viết thành thơ thì bé cái nhầm!
Nhiều năm ... tôi nhận ra rằng người Nga quý trọng, yêu mến người Việt không phải chỉ vì lịch sử hào hùng của dân tộc, mà còn bởi vì đức tính khiêm tốn, hiền lành, yêu lao động, thương người như thể thương thân của mỗi con người Việt.
Vào ngày quốc khánh của Đức 03.10 vừa qua tôi cùng gia đình với vài người bạn dạo chơi tại Berlin và sau đó ghé vào TTTM vừa là mua sắm ít đồ ăn Châu á và cùng vào quán Việt nam thưởng thức các món ăn mang đậm đà hương vị quê hương.
Để tôi kể bạn nghe, về một tình yêu. Tôi sẽ không kể theo bước đi của thời gian, bạn chẳng cần chờ đợi diễn biến đổi màu theo năm tháng, tôi cũng không dẫn dắt bạn theo một mạch truyện lôi cuốn với những nút thắt buộc và cởi bung, càng không ru ngủ bạn chìm say vào những giai điệu diết da, trữ tình, tôi đơn giản chỉ là chia sẻ cảm xúc để bạn lắng nghe bằng cả trái tim.
Phút chốc tất cả trong tay chị tan biến như bọt xà phòng, lẽ ra, lẽ ra... đừng cố bắn súng vào quá khứ!
Cô chỉ muốn sinh con cho anh... nhưng nhắc đến đám cưới thì cô lắc đầu từ chối.
Hoa cúc vàng khoảnh khắc trời thu
Tiếng lá khô chao nghiêng bên ngõ
Sợi heo may trốn tìm. Đường phố
Nhung nhớ hoài. Thức ngủ. Bình minh
8 năm trời kể từ ngày chồng ra nước ngoài, tôi chưa từng nghe tiếng anh chứ đừng nói là nhìn mặt. Trong khi đó, anh trai của chồng tôi luôn động viên, chia sẻ…
Vốn là cô con gái thôn quê nhu mì, ngoan ngoãn, tôi chưa bao giờ nghĩ đến những biến cố kinh khủng mà mình đang trải qua.
Vẫn duy trì phong độ cao như ở World Cup 2010 nhưng HLV Joachim Loew luôn cho thấy mình là một con người cầu tiến. Bên cạnh những cầu thủ kinh nghiệm nhiều lần dự EURO, World Cup, những cái tên mới mẻ như Lars Bender, Marco Reus, Andre Schuerrle, Mario Goetze... cũng đã có dịp đóng góp vào thành tích đáng nể của đại bàng sông Rheine tính đến thời điểm này. Điều đó cho thấy, cuộc chuyển giao thế hệ của bóng đá Đức vẫn đang tiếp tục được tiến hành.
Chao nghiêng vành nón quai thao
Ngọt ngào Quan Họ chênh chao mạn thuyền
Mượt mà khúc hát trao duyên
Trên màn ảnh nhỏ bỗng nhiên hiện về
Những ngày đầu giải đấu Euro 2012, các fan hâm mộ Đức đều náo nức, đặc biệt khi trái bóng của trận Đức – Bồ Đào Nha sắp lăn.
Mẹ, con đang nghe nhạc và lướt web. Con bỗng tự hỏi, mẹ đã ngủ chưa? Quầng mắt mẹ đừng thâm, mẹ nhé!
Giải vô địch quốc gia và Cúp quốc gia Đức đã hạ màn, Dortmund xứng đáng với 2 danh hiệu, bạn đọc Lương Đức Anh gửi đến độc giả bài thơ lục bát về thành tích của đội bóng này.
Trong quyển hồi ký có tựa: “Hàn Mặc Tử anh tôi” (gồm 8 chương) viết về cuộc đời người anh trai Hàn Mặc Tử, ông Nguyễn Bá Tín đã tường thuật lại cuộc đời ngắn ngủi nhưng nhiều biến cố của chàng thi sĩ tài ba.
Đó là tình yêu? Không phải, anh là anh của tôi, nhưng sao tôi lại ghen với người yêu của anh. Một sự nhỏ nhen xấu xa, đố kỵ đã cướp đi những năm tháng hạnh phúc và đáng nhớ nhất của người anh mà tôi rất yêu quí.
Nhân dịp Hội Văn Học Nghệ Thuật thành phố Chemnitz, CHLB Đức tổ chức cuộc họp mặt lần thứ tám vào ngày ngày 15. 04. 2012. Bạn Bùi Nguyệt T.M cho Ban tổ chức gửi giấy mời, tiếc rằng V.H không sang được, xin gửi tặng mấy vần thơ:
Qua phố chiều nay loang gầy nỗi nhớ
hun hút cuối đường hoàng hôn bịn rịn
tím sắc buồn vương mắc rối tóc em
ngơ ngác dưới chiều ngây ngô hỏi
phố buồn ơi! có nhớ dấu chân anh?