1, Ngẫu về Vũ
tặng Vũ
Mười một năm thế là chất dứt
Quãng đường dài của hai đứa bạn thân
Tưởng là đây, cuộc sống sẽ kéo gần
Nhưng đó chỉ là mộng mơ tạm bợ.
Bông hoa thơm nào cũng phải tàn
Chiếc lá xanh cũng lúc phải vàng
Nhưng tình bạn. Chao ôi là trời, biển
Trời không còn, biển vọng chờ ai?
Những ngày một mình đi trên đường quen thuộc
Như bốn thầy trò Đường Tăng thiếu mất một người
Thì còn hỏi, làm gì hay bất lực?
Sống trên đời tôi trân trọng tình thân!
Sóng xô một cái đã nhủ mình sẽ chết
Xa nhau rồi, ba tháng cứ hoài mong
Nhưng vần thơ vài năm vẫn còn viết
Biết chắc lòng mình không xóa nổi tình thân.
Tuy không phải "máu mủ ruột già"
Nhưng cũng là người "đồng cam cộng khổ"
Ngày kết nghĩa, mới lớp năm còn bé
Nên quên rồi, lời hứa đã bay đi.
2, Gửi Vũ
Chấm dứt mười một năm(*)
Bằng một cơn sốt giật(**)
Một tình bạn đứt phựt
Giữa đường đời gian nao.
Bạn cúi đầu mộng mơ
Tôi ngửng mặt đợi chờ
Cánh đào phai năm ấy(***)
Còn để lại bây giờ.
(*)Thời gian chơi thân giữa mình và Vũ
(**)Đúng lúc ấy mình bị sốt giật và ốm nặng
(***)Cánh đào Vũ tặng cách đấy vài năm mình ép vào quyể vở định tìm lại
Nguyễn Trí Hiếu
Ngẫu về Vũ
Tiện ích
Phông chữ
- Font Size
- Default
- Chế độ đọc