HÀ NỘI VÀ EM!
Viết cho em Vương Loan-Berlin
Hà Nội của em, tuổi ấu thơ anh khát thèm nung nấu
Quanh lũy tre làng Ôi phép lạ biết tìm đâu
Để nhanh lớn nhanh khôn Để được ngắm nhà lầu
Ngắm phố xá ngắm con tàu nhả khói
Người lớn đi qua về làng ngàn chuyện nói
Chuyện kể đô thành Như một cõi thần tiên
Náo nức đêm đêm anh học dưới ánh đèn
Đếm con chữ nỗi khát thèm Hà Nội
Chiến tranh bùng lên anh xung vào bộ đội
Bom dội quanh người Hà Nội ở bên anh
Hòa bình về Anh mới biết tỉnh thành
Hà Nội và em đã trao anh tình yêu say đắm
Giữa phố phường Anh đi tìm cô Tấm
Gặp em rôi Ôi trái cấm vườn tiên
Nay xa rồi phố vắng hình em
Tim trống trải lặng chìm trong nỗi nhớ
Mái ấm nhà ai Trăng rơi đầu ngõ
Con rế mèn đêm vò võ cầm canh
Anh đi xứ người nơi tuyết trắng buông mành
Em đến rồi xa, đi bước nữa
Anh, người hát rong chỉ biết ca
Những tình yêu rực lửa
Nay cây đàn đã khuyết nửa vầng trăng?
Nhưng anh vẫn ca cho tuyết đọng thành băng
Anh vẫn hát dẫu biết mình tròn khuyết
Như thuở ban đầu yêu em cuồng nhiệt
Hà Nội và em
Một truyền thuyết tình yêu!
Wa rszawa, tháng 7/2001
Trich trong tâp tho: TINH CHO EM cua Nguyen Trung Thanh
THÈM…?
Gửi Vi Thùy Linh
Ở quê nhà chắc đã vào đông
Nên em “Khỏa thân trong chăn…
Thèm chồng?”(*)
Tuổi nào đã ru em trong mộng?
Ở bên này mùa đông tuyết đọng
Anh thèm vợ … Đến héo hon
Thèm đến nỗi tuyết rơi
Một chiếc lá không còn
Thèm đến nỗi
Ngỡ mình cô đơn chưa vợ!
Ôi nỗi cách xa thật là dễ sợ
Đọc thơ em, anh cứ ngỡ riêng mình!
Warszawa,tháng 11/2000
(*)Thơ Vy Thùy Linh
Trich trong tâp tho: TINH CHO EM cua Nguyen Trung Thanh
Thơ bạn đọc: Nguyễn Trung Thành
Tiện ích
Phông chữ
- Font Size
- Default
- Chế độ đọc