Anh đi rồi nắng tắt chiều nay
Chỉ còn em và màn mưa chung bước
Nỗi nhớ như chiếc gương vỡ òa trong ngực
Gieo vào lòng gánh nặng những đam mêAnh đi rồi em lại bước lê thê
Ấp ủ nhọc nhằn trên bờ môi con gái
Lầm lũi đi về nơi bình yên ở lại
Ru lòng mình
….bằng tiếng khóc lặng câm.
Anh đi rồi em biết sống chậm hơn
Biết chấp nhận những điều không vẹn nguyên, dang dở
Biết giấu nỗi đau vào trong miền nhớ
Biết hóa cuộc đời mình….vào những trang thơ.
Anh đi rồi em biết sống chậm hơn
Tiện ích
Phông chữ
- Font Size
- Default
- Chế độ đọc