Tùy bút & Tản văn
Đọc tiếp... Thêm mới
Quê hương trong nỗi nhớ đứa con xa
Tết sinh viên ở Đức
Cúng giao thừa ở Đức
Mẹ mong con dâu về ăn Tết
Mỗi dịp Tết, lòng bà Nhàn lại nghẹn ngào một cảm giác khó tả. Không phải cảm giác hạnh phúc, sum vầy, không phải cảm giác vui vẻ như bao người mà là cảm giác tủi thân, buồn rười rượi.
Quý Hà, Đức: Mùa xuân tuyết trắng
Chao ôi, chỉ mới nhớ ra vài kỉ niệm nho nhỏ thôi mà lòng tôi cảm thấy nghẹn ngào, tôi lại ước được ra sân bay ngay để bay về chung vui Tết cùng gia đình, cùng bạn bè. Nhưng tiếc thay là tôi không thể, mấy bài kiểm tra đang chờ tôi đúng vào mồng một Tết. (Quý Hà, Đức)
Phát ốm vì bố mẹ chồng mê... karaoke
Có hôm 8 giờ tối chưa thấy hai ông bà ý kiến gì, tưởng mình sẽ được “bình yên” nhưng vừa thiu thiu thì lại giật thót mình vì giọng “oanh vàng” của hai cụ thay nhau đang “Gọi đò”.
Ở Đức, nhớ mùa xuân Hà Nội đã xa
Mẹ lặn lội lái xe lên tận Hamburg, mua đủ thứ. Dưới bàn tay mẹ, hiện ra cũng đủ bát măng, bát bóng, đĩa gà, đĩa xôi. Mẹ con nhìn nhau, vẫn thấy thiêu thiếu. Rồi mẹ ra vườn, chặt vào một cành cây khô, lại cầm thêm xấp giấy ăn mầu xanh, mầu hồng. (Nguyễn Thùy Dương, Đức)