Chạy ngược cơn gió
Thả mình giữa mênh mông
Trời xanh lắm và tôi nghe hồn vỡ
Những kỉ niệm trong bộn bề quên – nhớ
Giờ ùa về
Rất khẽ
Rất lung linh…
Văn học cafe
Cho một cuộc chia tay
Duy chỉ có tình yêu vẫn vậy
Phút cầm tay lòng còn nghe run rẩy
Dù trên đầu tóc đã rong rêu
Chiều mưa nhớ mẹ
Gương mặt mẹ là cánh đồng bão tố
Hạt mẩy rời quê hạt lép nằm trong ổ
Có rơm vàng ấm tay mẹ chở che
Nếu được quay lại, em vẫn không chọn anh
Kết hôn là việc của Trời
Chớ bao giờ để mất nụ cười xưa
rằng: em hôm nay đã khác
chẳng còn là cô bé của hôm qua
mà yêu Người tha thiết…
Khi tình yêu duy nhất của anh là cửa Phật
Nói cho hết một lần
để những yêu thương về sau biết mỉm cười từ chối những phân vân…
Tình khúc Valentine
Ngày tình yêu đã đến
Kỷ niệm xưa theo về
Bông hồng nhung thắm đỏ
Vẫn tươi màu sắc Xuân
Viết cho mùa Valentine ấm áp đã qua
và những thỏi socola ngọt vị tình yêu
dành cho em
trong ngày Valentine ấy.
Về nhà đi
Bỏ lại hết những gì đau đớn nhất
những ngày vui đến trào nước mắt
những lần cô đơn như cuộc đời khất thực
lật ngửa bàn tay làm biểu tượng nguyện cầu...
Nhớ một mùa Valentine
Valentine này em lại ở xa anh
Đêm cô đơn không cùng ai dạo phố
Trên xạ lộ những lớp người tấp nập
Hối hả vội về. Xối xả cuồng quay…
Một cái Tết 'riêng'
Nhớ xuân bên sông Vàm Cỏ
Con gái tôi dù mới bảy tuổi không hiểu hết nhưng cũng nhất định phải đi Tết Việt Nam vì được lì xì và xem múa lân. Cháu cũng đã được về thăm ông bà ngoại và các cậu khi bập bẹ tập nói, vậy mà cháu rất yêu Việt Nam.
Tình mẹ
Mẹ ơi sớm sớm chiều chiều
Băn khoăn trăn trở nhiều điều thương con
Mẹ là cả dải nước non
Đi xa muôn dặm cho con lối về
Gió vẫn thét gào
Độc hành
Em vẫn bước những bước đi kiêu hãnh
Từ khi mình xa nhau
Bước trên đau thương và nước mắt
Lầm lũi đi qua vết xước nơi trái tim
Ru bình yên bằng lặng lẽ
Thắt lòng.