Nước sông trôi êm ả
Dang rộng đón vào lòng
Thắt đáy hình lưng ong
Bờ vai trần thon thả
Văn học cafe
CHÙM LỤC BÁT – TÌNH THA HƯƠNG
Sân đình táo rụng, biển đời
Đâu miền trong đục, đâu trời Thiên Thai?
Chùm thơ nhân ngày 2/9
TỔ QUỐC RỢP CỜ HOA
Quảng trị 4-2010
Xa mái trường, anh vào quân đội
Gác bút nghiên,gấp sách vở lại
Đất nước lâm nguy, Người vẫy gọi
Trang sách viết dở, hẹn ngày mai.
Chùm thơ về mùa Thu thân tặng các Thi Hữu TCHV
ĐÊM THU HỒ GƯƠM
(Nhớ Hồ Gươm nhũng năm 70)
Nước Hồ lay Tháp Thiên Thanh
Rỡn rờ liễu rủ, buông mành chờ trăng
Trăng ngần đợi gió dẫn sang
Tháp Rùa lẫn bóng, thênh thang mây trời
Chồng chềnh Thê Húc nghiêng soi
Liêu xiêu câu hát ru hời người ơi
Ngọc Sơn run rủi cõi đời
Nao lòng nỗi nhớ, một thời Hồ Gươm
Tùy bút xung quanh "Đừng đốt" và đạo diễn Đặng Nhật Minh
Trước đó tôi không bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ có lúc gặp ông. Trước đó tôi đã xem vài bộ phim của ông và biết ông là một đạo diễn phim có tài, thuộc loại hàng đầu của đất nước mà nền điện ảnh được xếp hạng cũng xấp xỉ như nền kinh tế. Chẳng ngạc nhiên khi biết dân nước ấy không hề có thói quen đến rạp chiếu bóng. Bước sang thế kỷ 21, số lượng các rạp chiếu phim tuy có tăng lên, nhưng các đầu phim được chiếu vẫn chỉ là phim ăn khách của Mỹ và người đi xem chủ yếu là các cô cậu choai choai thông thạo tên tuổi những ngôi sao điện ảnh Mỹ còn hơn tên các danh nhân, anh hùng nước nhà. Ấy vậy mà ông vẫn là một tên tuổi và khi nói đến các bộ phim của ông tịnh chưa thấy một lời chê.
HƯƠNG CỐM
Lá vàng rơi vương bờ vai nhỏ
Nắng thu về nhuộm tóc điểm sương
Trong giá lạnh những ngày trở gió
Ơi da diết trên từng lối ngõ
ẤN TƯỢNG CÀ PHÊ “BỆT” HÀN THUYÊN
Từ lâu rồi, lang thang cà phê “cóc”, cà phê “bệt” đó không còn là sở thích đặc biệt của nó. Đi học về là nó chỉ biết nằm úp mặt xuống giường để đánh một giấc ngon lành mới dậy ăn cơm tối, sau đó ôn lại bài. Cuộc sống ngày qua ngày của nó diễn ra một cách nhàm chán như vậy đó.
Em mang câu ví dặm về đâu
Trăng mười sáu vằng vặc giữa sân đình, đêm ví dặm đã tàn mà lòng người còn chưa muốn dứt.
Mignon - một bài thơ hay
Tôi nhận được bản dịch bài thơ Mignon của Goethe vào một buổi sáng chủ nhật mùa hè đẹp trời và thanh bình trên đất Đức. Còn gì sung sướng hơn khi được thưởng thức món quà đặc biệt này. Nó đặc biệt vì cái khát vọng gói trong bài thơ đã tiềm ẩn trong tôi từ lâu rồi, bây giờ nó có dịp bùng cháy. Trước hết tôi xin giới thiệu toàn bộ bài thơ, như tự tay mình rót một ly rượu để rồi sau đó chúng ta cùng nhau thưởng thức những giọt men của nó.
Thế Dũng sống sót trở về viết như chưa bao giờ được viết
Lê Thị Huệ: Bạn viết nhiều thể loai. Thơ, truyện, dịch, tản văn, tùm lum. Thích mình ở mục nào nhất ?
Thế Dũng: Đôi khi ý tưởng sáng tác trong tôi lên cơn thao thức cho tới lúc tâm trí tự tìm ra thể loại thích hợp. Sau đó, một cảnh ngộ hoặc một áp lực cụ thể sẽ làm tôi viết bằng xong. Cứ viết được một cái gì đó là thích rồi. Tuy nhiên, bây giờ thì tôi thấy thích mình ở mục tiểu thuyết nhất. Có lẽ, vì đây là công việc lao động kiên nhẫn nặng nhọc, đầy thử thách không thể dựa dẫm vào cảm hứng.
Mini – người bạn trong trái tim tôi
Nó đã cùng tôi đi xa nhà hai mươi cây số khi tôi vừa tròn 15 tuổi. Và đã ở cạnh tôi suốt ba năm. Sau đó nó lại cùng em trai tôi lên xe khách đi hơn bảy mươi cây số. Rồi lại là một cuộc trở về sau hai mươi ngày "ăn ở" nơi đất khách. Và lúc này, khi tôi đang ngồi đây viết những dòng dành cho nó thì nó đã ở cách tôi hơn 600km. Không biết giờ này nó ra sao?
Thơ viết VỀ MẸ
LỄ VU LAN
Mẹ mình nay ở suối vàng
Đâu còn có dịp được sang thăm bà
Thương bà sống ở nơi xa
Lương hưu ít ỏi khó mà đủ tiêu
Mẹ ơi của ít lòng nhiều
CHÙM THƠ QUÊ GỐM
BÁC VỀ THĂM QUÊ
kỷ niệm bác thăm bát Tràng 22- 2-1959
Quê mình vinh dự Bác về thăm
Lời Bác căn dặn nhớ ngàn năm
Bác khuyên các cháu luôn cố gắng
Đưa làng gốm sứ nổi tiếng tăm
Chùm thơ GỐM BÁT TRÀNG
CHỢ GỐM BÁT TRÀNG
Bát Tràng. Rằm tháng Hai
Hôm qua Lễ hội Bát tràng
Vào xem chợ Gốm , ngỡ ngàng lắm thay
Ngắm nhìn Phượng múa ,Rồng bay
Sờ đôi chim Hạc đậu ngay Lục bình .
Chùm thơ Minh Sơn
GÕ CỬA TÌNH YÊU
Nghe tiếng em đầu dây điện thoại
Anh ngỡ ngàng em thỏ thẻ bên tai
Tiếng khúc khích cười,em thức mùa xuân dậy
Anh giang tay ôm hạnh phúc tràn đầy.
Sinh viên Đức nói về đào tạo ở Trung Quốc
Trước kia Trung Quốc chỉ là nước cung cấp hàng rẻ tiền. Bây giờ đất nước này đang vươn lên bằng con đường đào tạo.
Trăng trên biển
Lang thang dao bưởc dưới nắng chiều
Đường mòn vô định dẫn về đâu
Gửi gió mang theo về nơi ấy
Vị ngọt men tình những đắm say
Chùm thơ Quốc Toản nhân ngày 27/7
Nhân ngày 27-7, xin gửi tới các Cựu chiến binh đang sống và làm việc tại Đức Một nén hương, một tấm lòng tri ân các anh hùng liệt sỹ đã ngã xuống vì độc lập tự do của Tổ quốc.
Một phút ngông cuồng, cả đời tàn phế
Tuổi bước vào đời đầy ước mơ và khát vọng. Cảm giác yêu và được yêu lần đầu là tiếng sét đưa tuổi ngọc đến một thế giới khác. Lúc đó bầu trời của thế giới này chỉ là một cái vung! Đối với Christ, một cậu bé mười lăm, cũng không nằm ngoài quy luật ấy.
Cần thay đổi cách ứng xử với Trung Quốc
Vậy là đã 5 chủ nhật liên tiếp, các công dân Hà Nội, thành phố Hồ Chí Minh đủ mọi thành phần lứa tuổi, không phân biệt giai cấp, địa vị, sang hèn, giàu nghèo... đồng tâm thể hiện lòng yêu nước, sát cánh bên nhau, xuống đường biểu tình phản đối Trung Quốc gây hấn ở biển Đông.
Thơ Thái Việt Nam và việc dịch sang ngôn ngữ phổ thông
Năm 2011, hai tác giả Cà Văn Chung và Trần Vân Hạc đã giúp một sinh viên của Đại học Văn hóa làm khóa luận tốt nghiệp: “Một số làn điệu “khắp” phổ biến của người Thái đen ở huyện Mường La” – Sơn La. Khóa luận này đã đạt 9,9 điểm. Hai tác giả Cà Văn Chung và Trần Vân Hạc trích giới thiệu một phần nói về những đặc trưng cơ bản của thơ Thái, với mong muốn giúp bạn đọc hiểu thêm về thơ Thái và nên dịch sang ngôn ngữ phổ thông như thế nào để gần với nguyên tác nhất cả về nội dung và nghệ thuật: