Trong những đêm hong mùa thao thức
Giá như ngày xưa con đừng qua Đức
Thì có lẽ bây giờ mẹ hạnh phúc biết bao.
Hãy nhấn „Thích Trang“ để theo dõi tin tức cập nhật của Tạp chí Hương Việt trên trang Facebook của bạn!
Một lần vô tình vào Blog của một người bạn, tôi đọc một enty với một câu hỏi mà cho đến bây giờ nó vẫn ám ảnh mãi ở trong tôi: „Đời này ta còn gặp lại bố mẹ bao nhiêu lần nữa?“. Và những lúc như vậy, đứa con gái „ mê chu du quên quê hương“ như tôi lại muốn trở về, dẫu chỉ là được gặp lại bố mẹ một lần, được cùng bố mẹ ăn một bữa cơm, được nằm giữa bố mẹ rồi hàn huyên kể đủ thứ chuyện trên trần đời mà tôi đã đã được nghe, nhìn, thấy rồi lại „ bay đi nơi phương xa“.
Tết năm nay nhà quây quần đoàn tụ
Cùng nâng ly cạn chén bữa cơm chiều
Tiếng cười vang hòa cùng mùa xuân mới
Nhưng mắt mẹ vẫn buồn....đau đáu mãi nơi đâu?
Hà Nội trời lất phất mưa.
Nụ hoa đào e ấp nở.
Chàng trai ngập ngừng gõ cửa.
Em ơi đi đón giao thừa.
Mỗi dịp Tết, lòng bà Nhàn lại nghẹn ngào một cảm giác khó tả. Không phải cảm giác hạnh phúc, sum vầy, không phải cảm giác vui vẻ như bao người mà là cảm giác tủi thân, buồn rười rượi.